Chiếc vé xe buýt

Tàu điện ở Toronto

Câu chuyện này xảy ra với mình đã lâu lắm rồi, từ những ngày chân ướt chân ráo nơi xứ Cà. Lúc mới sang thường đi phương tiện công cộng. Thời đó chưa có vé điện tử như bây giờ mà dùng vé giấy do lái xe đưa khi mình trả tiền (bỏ xu hoặc token vào hộp). Vé có giá trị chuyển xe một chiều trong vòng 2 giờ kể từ khi chuyến xe đầu tiên mình lên xuất phát ở bến gốc. Thường nếu chuyển từ tàu điện ngầm sang xe buýt nhà mình không phải chuyển xe khác nữa nên chẳng bao giờ để ý đến cái máy xuất vé transfer trong bến tàu.

Hôm đó có việc phải đi thêm chặng xe nữa nên mình mới hỏi lái xe xin cái vé để còn chuyển xe và lúc đó mới biết rằng mình phải lấy vé transfer từ trong bến tàu và lái xe không xuất vé khống cho mình được (ngố chưa?! thế mà khi ấy đã ở xứ Cà được gần một năm rồi đó ). Bụng bảo dạ, vậy là chuyến tới đành mất thêm $3 ngu phí nữa rồi.

Còn cách chỗ phải xuống chừng vài bến chợt có người vỗ vai, thì ra là một cô bạn người Ấn. Chìa cho mình chiếc vé, cô nói: “bạn cầm lấy đi, vé vẫn còn đủ thời gian đấy, tôi xuống bến tới rồi”. Biết nói gì hơn ngoài cảm ơn cô bạn và trong lòng thầm cảm ơn ông trời đã cho mình cơ hội được sống ở một nơi thấm đẫm tình người như thế này.

Lâu lắm rồi không đặt chân lên phương tiện công cộng, chỉ nghe tụi trẻ con nói vé xe bây giờ khác ngày đó nhiều rồi. Giờ mọi người có thể mua vé điện tử xài RF ID như mấy phương tiện công cộng bên Singapore.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *